Tiền đạo đội tuyển nữ Việt Nam Vũ Thị Hoa: Nụ cười của bố và nước mắt của Hoa

07-18-2023
13 phút đọc
Getty Images

Hành trình khoác áo ĐT nữ Việt Nam đầy giông bão và nhiều nước mắt. Nhưng sau cùng, cô gái có ánh mắt buồn ấy vẫn vượt qua để có lần đầu mặc lên chiếc áo đỏ sao vàng tham dự World Cup 2023.

Nụ cười của bố

Mùa giải U19 quốc gia lại kết thúc với chức vô địch dành cho U19 Hà Nội. Trong cái không khí đầy vui tươi và hồ hởi ấy, Vũ Thị Hoa tìm cho mình một góc ít người nhất để gọi về cho mẹ báo rằng mình có thêm một chiếc huy chương. Cô gái ấy đã mất đi người bố muôn vàn yêu quý vài năm trước.

Tuổi 16 đến với Vũ Thị Hoa bằng tất cả sự bận rộn, nhịp quay hối hả cùng trái bóng tròn. Tiền đạo người Nghệ An được gọi lên U16 Việt Nam tập trung chuẩn bị, tham dự U16 Đông Nam Á, vòng loại U16 châu Á, sau đó còn là U19 nữ Việt Nam. HLV Mai Đức Chung gọi chân sút trẻ của Hà Nội lên thử lửa cùng những đàn chị nổi tiếng như Tuyết Ngân, Cù Huỳnh Như, Hải Linh, Vạn Sự, Thanh Nhã…

Xen giữa những khoảng khắc hối hả ấy là nốt trầm chẳng ai muốn có trong đời. Trước trận đấu tại giải vô địch U19 nữ quốc gia, Hoa được ban huấn luyện yêu cầu gọi về nhà: “Thật sự, khi biết nhà có chuyện lúc đó tôi chỉ nghĩ đến cha, tôi có linh cảm không lành, lúc tôi gọi về còn không có ai bắt máy. 

Tôi phải gọi điện cho hàng xóm, họ nói cha tôi bị ốm. Tôi bứt dứt, gọi cho mẹ hàng chục cuộc, mẹ vẫn không nghe máy. Sau em tôi báo cha mất rồi, tôi vẫn không tin. Giờ nhớ lại tôi còn không thể tưởng tượng ra cảm xúc lúc ấy thế nào nữa và tôi cũng không muốn nhớ lại”, Vũ Thị Hoa chia sẻ trong nghẹn ngào.

Ban huấn luyện cùng các đồng đội sau đó tổ chức về nhà chia buồn cùng Vũ Thị Hoa. Khung cảnh trước mắt ấy làm cho những người chứng kiến chẳng thể nào cầm được nước mắt: “Nhà Hoa nghèo lắm, chúng tôi mỗi người, ban huấn luyện góp lại một ít để cùng lo tang sự cùng gia đình Hoa. Không ai nghĩ gia đình Hoa lại vất vả như vậy”, HLV Cao Chí Thành chia sẻ năm 2018 khi được hỏi về gia cảnh của Vũ Thị Hoa.

Ở tuổi 16, Vũ Thị Hoa mất đi người đồng hành cùng cô trong chặng đường tìm đến bóng đá. Cô gái nhỏ ấy bắt đầu biết đến cơm áo, gạo tiền. Đá bóng thật giỏi để có phần nào phụ cho mẹ nuôi các em có lẽ là con đường duy nhất: “Hắn đi đá bóng được vài năm thì cha mất, thương con lắm mà tôi cũng không biết phải làm sao. 

Hoàn cảnh gia đình đã như vậy rồi, tôi chỉ biết động viên con cố gắng, đi đá bóng có nhiều rủi ro nhưng con vẫn có cái nghề. Tôi nói con cứ đi theo đuổi con đường mà con đã chọn, có vất vả như nào mẹ cũng sẽ chịu được, con cứ yên tâm mọi việc ở nhà tất cả đã có mẹ lo”, mẹ của Vũ Thị Hoa chia sẻ.

Tập luyện, thi đấu thật tốt giúp Vũ Thị Hoa làm tròn tâm nguyện với bố, phụ mẹ gánh nặng nuôi các em. Có lẽ vì vậy, trong nụ cười của Hoa, ai cũng thấy có một chút buồn, nét buồn ấy chẳng thể diễn tả thành lời. Bàn tay người bố dắt cô ra Hà Nội tập đá bóng năm 14 tuổi đã chẳng còn.

Ngày tạm biệt cha khi ấy, có lẽ là lúc cô nhìn thấy nụ cười nơi ông. Nụ cười vui sướng khi đứa con gái suốt ngày theo chân đám trẻ trong làng đi đá bóng. Con gái ông đã đi đúng còn đường mà đam mê lựa chọn. Nó giống như số phận, Hoa đón nhận, giấu những nỗi buồn bên trọng nụ cười xinh xắn.

Ước mơ khoác áo đội tuyển Việt Nam dù chỉ một lần trong đời

Quán cóc nhỏ ven đường gần sân vận động Hà Đông một ngày năm 2019, một vài cầu thủ nữ U19 Hà Nội ăn mừng cùng nhau chiếc cúp vô địch U19 nữ quốc gia. Cơn mưa tầm tã khiến những câu chuyện trở nên rôm rả hơn. Họ bắt đầu kể về dự định, ước mơ trong tương lai.

“Nhìn các chị ấy nổi tiếng, được đá bóng cho đội tuyển thích thật anh nhỉ? Ước gì em cũng một lần được khoác áo tuyển như những chị ấy, một lần, chỉ một lần thôi cũng được ấy. Không biết lúc ấy sẽ thế nào nhỉ, chắc cũng oách lắm”, ở tuổi 16, ước mơ của Vũ Thị Hoa chỉ đơn giản là vậy.

Đôi mắt long lanh ấy nghĩ về một viễn cảnh xa xôi, được ra sân, được chiến đấu hết mình cho ngôi sao vàng trước ngực. Chẳng ai biết cái ước mơ có phần ngây thơ của tuổi 16 ấy đã cho cô gái người Nghệ An bao nhiêu động lực. Nhưng trên sân tập và thi đấu có một Vũ Thị Hoa nghiêm túc, quyết liệt, hết mình vì chiến thắng.

Getty Images

Scroll to Continue with Content

Đầu năm 2019, Vũ Thị Hoa được gọi lên U19 nữ Việt Nam chuẩn bị cho vòng loại U19 nữ châu Á. Cô gái mảnh khảnh ấy cạnh tranh trực tiếp vị trí với những tiền đạo nữ chủ lực thời điểm bấy giờ như Nguyễn Thị Tuyết Ngân, Thanh Nhã, Trúc Hương: “Vũ Thị Hoa có tố chất rất tốt và đôi chân rất khéo.

Điều mà em ấy thiếu là kinh nghiệm thi đấu. Tôi tin Hoa sẽ sớm hoà nhập được với đồng đội, tìm được tiếng nói chung cùng các chị ở đội tuyển. Tôi đã xem Hoa thi đấu ở CLB nhiều lần, em thi đấu rất chững chạc, hai chân đều có lực rất tốt, rất nhiều tiềm năng để phát triển”, HLV Mai Đức Chung từng chia sẻ như vậy về Vũ Thị Hoa.

“Em cũng không biết mình có cơ hội để khoác áo đội tuyển không nữa, nhưng lần này được gọi lên tập trung cạnh tranh được nên phải nắm bắt và thể hiện thật tốt với bác, ban huấn luyện. Ước mơ của em sắp thành hiện thực rồi”, Vũ Thị Hoa kể trong lần tập trung chuẩn bị SEA Games 32.

Và rồi cơ hội cũng đến, tiền đạo đàn chị Thuý Hằng dính chấn thương không kịp bình phục. Từ vị trí tiền đạo số 5 sau Huỳnh Như, Hải Yến, Thanh Nhã, Tuyết Ngân, cầu thủ sinh năm 2003 được chọn.

Từ ước mơ tới thực tế và World Cup

Ước mơ thành hiện thực với Vũ Thị Hoa là điều cô gái 20 tuổi ấy chẳng dám nghĩ tới. Nó đến sớm hơn tưởng tượng của cô rất nhiều. Những buổi tập tại ĐT nữ Việt Nam đem đến cho tiền đạo người Nghệ An nhiều trải nghiệm mới mẻ, háo hức và cả bối rối, lúng túng, bỡ ngỡ như lần đầu học đá bóng.

ĐT nữ Việt Nam đồng nghĩa với áp lực, sức nặng cực lớn. Vũ Thị Hoa gần như bị “sốc” với cách sinh hoạt, tập luyện, giờ giấc, trình độ, cách vận hành chiến thuật ở đây. Các đồng đội chất lượng, đường bóng đi nhanh, phải luôn tập trung để theo kịp nhịp độ, tự bị áp lực vì mình làm sai yêu cầu ban huấn luyện.

Mọi thứ tưởng chừng chống lại Hoa ấy dần ổn hơn. Cô gái sinh năm 2003 dần quen với các đường bóng nhanh, tốc độ, nhịp di chuyển. Các đàn chị cũng không ngớt lời động viên: “Cứ đá đi em, mạnh dạn mà đá, đá sai thì làm lại không có vấn đề gì đâu. Trước các chị cũng sai nhiều lắm”.

Thực tế khác quá xa với tưởng tượng mà Vũ Thị Hoa từng nghĩ đến. Môi trường đội tuyển, cạnh tranh vị trí cùng các chị trên sân không phải là điều dễ dàng gì. Bỏ cuộc ư? Nó không nằm trong từ điển của của gái người Nghệ An ấy. Chẳng thể nào dừng lại ở đây khi chỉ còn một khoảnh khắc nữa chiếc áo đỏ sao vàng sẽ thuộc về cô.

Vũ Thị Hoa được chọn dự SEA Games - sân chơi lớn lần đầu tham dự. Lúng túng có, áp lực có, nước mắt và cả máu cũng đã đổ. Nhưng nó xứng đáng và là nguồn động viên lớn để tiền đạo trẻ ấy ngẩng cao đầu tiến về phía trước.

Những chuyến tập huấn Nhật Bản, châu Âu bắt đầu, cơ hội thi đấu bắt đầu. Cuối cùng, World Cup 2023 mở ra trước mắt. Vũ Thị Hoa chẳng thể nghĩ tới 2 giải đấu ấy khi bắt đầu năm mới. Cờ đã đến tay, đây là lúc cô gái nhỏ bé có nụ cười buồn ấy chớp lấy. Làm gì bây giờ? Chiến đấu hết mình như đã từng mong ước cùng ánh mắt long lanh, nụ cười trong veo một tối năm 2019 thôi Hoa.

Sau tất cả, chẳng ai biết điều gì đang đến và sẽ xảy ra cả. Vũ Thị Hoa cũng vậy. Tận hưởng những giải đấu bằng thứ nhiệt huyết tốt nhất để chẳng bao giờ phải hối hận. Ở một nơi nào đó, bố đang nở nụ cười. Đứa con nhỏ bé ông dắt ra Hà Nội giờ đang hiện diện ở sân chơi lớn nhất hành tinh dành cho nữ.

MINH DÂN

Vũ Thị Hoa quê ở đâu? Sinh năm bao nhiêu? Chiều cao Vũ Thị Hoa

Vũ Thị Hoa quê ở xã Minh Sơn, huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An. Cô sinh năm 2003 và hiện đang thi đấu cho câu lạc bộ bóng đá nữ Hà Nội, ở vị trí tiền đạo. Vũ Thị Hoa có chiều cao 1m63

XEM THÊM: Ngân Thị Vạn Sự: Cô gái 1m52 là tương lai của đội tuyển nữ Việt Nam tại World Cup 2023