Chuyện HLV Troussier ký hợp đồng với ĐT Việt Nam: Được “giữ ghế” và cảm thấy gần gũi với CĐV

03-24-2024
14 phút đọc
Getty Images

Nhật Bản chính là nơi huấn luyện Philippe Troussier đã có được thành công ở bóng đá châu Á và không ngạc nhiên khi ông vẫn còn gắn bó với quốc gia này, từ các cầu thủ cho tới giới truyền thông.

Không lâu sau khi chính thức làm việc ở đội tuyển Việt Nam (tháng 02/2023), huấn luyện viên người Pháp đã có buổi trả lời phỏng vấn tờ Sportiva, với những thông tin chân thực mà hiếm khi ông chia sẻ cùng truyền thông Việt Nam. Hãy cùng Sporting News tìm hiểu qua bản dịch dưới đây:

Lưu ý: Buổi phỏng vấn được thực hiện vào đầu năm 2023

Hãy kể cho chúng tôi nghe về quá trình đàm phán hợp đồng và vì sao ông chọn Việt Nam?

Tôi rời Việt Nam hơn 2 năm trước, khi Vingroup hủy hợp đồng. Họ quyết định bán trung tâm đào tạo trẻ vì họ mở rộng đầu tư sang lĩnh vực khác, không làm bóng đá nữa. Đúng lúc ấy đại dịch COVID-19 xuất hiện. Nhiều giải đấu bị hủy hoặc hoãn. Liên đoàn muốn giữ quan hệ với tôi nhưng hai bên không thể đàm phán được các điều khoản hợp đồng. Tôi cũng gặp vấn đề về sức khỏe và phải phẫu thuật đầu gối. Tôi về Pháp nhưng vẫn liên lạc với chủ tịch VFF và các quan chức. Một năm rưỡi trước, khi đội tuyển bóng đá nữ thi đấu ở Pháp, họ mời tôi đến xem trận đấu. Lúc này hợp đồng của VFF với ông Park Hang-seo gần kết thúc và tôi nhận được điện thoại từ VFF mời tiếp quản vị trí đó.

Việc đàm phán bắt đầu từ tháng 11/2022 và diễn ra rất nhanh. Lý do là vì tôi không hề đưa ra yêu cầu tài chính nào. Tôi chấp nhận những gì họ yêu cầu, ở mức ngang bằng với Park Hang-seo. Liên đoàn có thể giữ nguyên mức chi tiêu cho huấn luyện viên giống như trước.

Tôi cũng rất muốn trở lại Việt Nam và có động lực làm việc rất lớn. Tôi thích đất nước này và ấn tượng với tiềm năng của các cầu thủ. Tôi có niềm tin vào VFF và cảm thấy gần gũi với các cổ động viên. 

Khi ông rời Việt Nam 2 năm trước, Liên đoàn có đề nghị ông thay thế Park không?

Có, nhưng theo cách không chính thức. Tôi cảm thấy những người lãnh đạo ở Liên đoàn muốn như thế. Tôi cũng cảm thấy như thể chiếc ghế đó được giữ cho tôi. Nhưng lúc đó ông Park vẫn là huấn luyện viên trưởng. Không thể đề cập tới tên tôi khi mà ông ấy vẫn là huấn luyện viên trưởng. Chỉ sau khi việc chấm dứt hợp đồng của ông ấy chính thức được thông báo, Liên đoàn mới bắt đầu thực sự liên lạc với tôi. Dù sao tôi cảm thấy sự tin tưởng từ chủ tịch cũng như liên đoàn.

Getty Images

Ông nói bóng đá Việt Nam có tiềm năng, vậy tình trạng hiện tại là như thế nào và mục tiêu của ông là gì?

Khi tôi thấy kết quả và những danh hiệu đội tuyển Việt Nam đạt được, tôi nhận ra Việt Nam là một trong những cường quốc bóng đá ở Đông Nam Á. Họ vô địch SEA Games 2 lần và cũng vô địch AFF Cup. AFF gần nhất họ vào tới chung kết. Không quá khi nói họ là đội bóng số 1 Đông Nam Á.

Tôi có 2 mục tiêu. Đầu tiên là duy trì vị thế ở ĐNA và sau đó là vươn khỏi tầm ĐNA, đạt được kết quả tốt trước những đối thủ ở top 60 thế giới, đặc biệt là vượt qua vòng loại World Cup 2026. Để đạt được điều đó, tôi phải theo đuổi mọi cơ hội có thể và nỗ lực tối đa. World Cup sẽ thay đổi thể thức từ năm 2026 với 48 đội tham dự. Việt Nam muốn nằm trong số đó. Thể thức mới này mang đến niềm hy vọng cho người Việt Nam. Tuy nhiên, mong muốn phải đi kèm hành động thực tế. Vì những đội như UAE, Qatar, Bahrain, Oman, Uzbekistan, Trung Quốc, Thái Lan, Indonesia, Malaysia cũng muốn tương tự. Thể thức mới mang tới hy vọng cho nhiều quốc gia châu Á, nhưng thử thách không hề dễ dàng và thực sự khó khăn.

Ông đánh giá vị trí của Việt Nam ở châu Á thế nào?

Khoảng thứ 15, 16 hoặc thấp hơn. Nhưng chỉ có 8 suất dự vòng chung kết World Cup. Đó là 1 thử thách cực lớn, nhưng không phải là không có cơ hội. Mục tiêu là tận dụng tối đa cơ hội này và chia sẻ kinh nghiệm quốc tế của tôi với người Việt Nam. 

25 năm trước, có rất ít cầu thủ Nhật ở châu Âu. Tôi đã tạo ra những "đợt tập trung thử nghiệm", là nơi để cầu thủ hiểu về chiến thuật, hệ thống và tập theo phong cách của mình. Chúng tôi cố thay đổi thái độ của họ và đưa cho những vũ khí cần thiết để đạt hiệu suất tối đa. Tôi phải kết hợp giữa các phương pháp của mình cho phù hợp với mục tiêu đồng thời xây dựng mối quan hệ cân bằng với câu lạc bộ.

Có gì giống và khác giữa Nhật Bản 25 năm trước và Việt Nam hiện tại?

Giống nhau về trách nhiệm tôi phải gánh vác, gồm đội Một và đội trẻ U23. Nhưng tôi có thể tập hợp một nhóm cầu thủ lớn, loại bỏ rào cản giữa 2 đội này. Tôi muốn thêm kinh nghiệm cho các cầu thủ trẻ và cho họ hy vọng. Các thành viên ban huấn luyện cũng coi 2 nhóm cầu thủ ngang bằng nhau.

Scroll to Continue with Content
getty images

Việt Nam giống Nhật Bản 25 năm trước ở chỗ 80% cầu thủ chơi bóng trong nước. Dĩ nhiên, trình độ giải vô địch quốc gia Nhật cao hơn, nhất là về khâu tổ chức. Về sức mạnh của các câu lạc bộ, Việt Nam cần cải thiện nhiều. Đây là điều cần phải làm càng sớm càng tốt để giúp cho đội tuyển quốc gia mạnh hơn.

Trình độ các câu lạc bộ ở Việt Nam thế nào?

Không thể nói là cao được, và số lượng trận đấu trong năm quá ít. Ở các giải như AFC Champions League, chúng tôi không thể hiện được tốt. Tôi muốn giải VDQG được tổ chức thường xuyên hơn giúp các cầu thủ thể hiện tốt hơn. Việc các cầu thủ ra sân thường xuyên là rất quan trọng, nó cũng giúp trình độ giải đấu tăng lên.

Về đội tuyển quốc gia thì sao?

Chúng tôi cần bứt ra khỏi khu vực Đông Nam Á. Đá với các đội tuyển top 50, 60 thế giới sẽ là trải nghiệm giá trị. Chúng tôi có thể học được nhiều điều, sữa chữa sai lầm, cải thiện điểm yếu. Tôi dành hết tâm trí cho công việc này và nhận được nhiều sự ủng hộ. Tuy nhiên, cùng lúc cũng có nhiều áp lực và kỳ vọng từ liên đoàn, truyền thông và cổ động viên.

Với người Việt Nam, bóng đá là một nguồn cảm xúc. Nhưng dù sao tôi cần làm việc thay vì thể hiện cảm xúc. Tôi cần xây dựng tổ chức, cấu trúc của 1 tập thể.

Ông nghĩ gì về tiềm năng về thế hệ trẻ?

Ấn tượng của tôi khi nắm đội U20 Việt Nam là giống như hồi tôi làm đội U20 Nhật. Có nhiều tài năng ở hàng công, và ít nhất 5-6 người có thể đá cho đội U23. Tôi muốn mang họ tới đội U23 đi dự SEA Games.

Các cầu thủ ở lứa U23 có trình độ tốt, nhưng họ không được thi đấu thường xuyên ở CLB. Chỉ 2-3 người có vị trí chính thức, còn lại thậm chí còn ít khi được vào sân từ ghế dự bị. Đây là vấn đề lớn với đội U23. Chúng tôi có những cầu thủ tuyệt vời, gắn kết với nhau và hoàn thành những yêu cầu của huấn luyện viên rất nhanh chóng, nhưng gặp trở ngại vì ít được ra sân. 

Có nghĩa là HLV các CLB chủ yếu dựa vào kinh nghiệm để chọn cầu thủ thi đấu?

Tôi nghĩ ở Nhật Bản cũng tương tự. Ở Việt Nam tình trạng còn rõ hơn, khi các huấn luyện viên ít khi trao cơ hội cho cầu thủ trẻ. Dĩ nhiên cũng có ngoại lệ nhưng về cơ bản đa số các cầu thủ đá chính ở lứa tuổi 25-28. Điều này là rất tiêu cực cho thế hệ trẻ.

Tôi cảm thấy ông đánh giá rất cao bản bản lĩnh tâm lý của người Việt Nam?

Họ cởi mở và không ngại ngùng. Họ có cá tính mạnh. Mối quan hệ giữa tôi và họ rất tốt. Có vẻ như là vì vị trí địa lý và lịch sử của đất nước này. Họ trải qua nhiều cuộc chiến tranh chống ngoại xâm, luôn phỉa tìm cách bảo vệ mình. Việt Nam cũng chịu ảnh hưởng mạnh của văn hóa nước ngoài và có khả năng thích nghi tốt. Bên cạnh đó, họ cũng xây dựng được phong cách riêng. Điều này rất thú vị.

Bóng đá đòi hỏi tính cách mạnh và quyết tâm cao. Việt Nam có đủ những thứ đó để phát triển bóng đá.

Họ cũng rất kỷ luật. Xã hội VN luôn đề cao tính kỷ luật. Họ được tổ chức tốt và tôn trọng những nguyên tắc đề ra. Họ tôn trọng người lớn tuổi và những người họ coi là thầy. Điều này khiến tôi làm việc dễ hơn. Các cầu thủ lắng nghe tôi, tôn trọng huấn luyện viên và có quyết tâm vững chắc. 

Có người Pháp nào khác trong ban huấn luyện không?

Tôi mang theo 2 người từ Pháp. 1 vị huấn luyện viên thể lực từng làm việc cùng ở PVF, trước đó là ở Hàng Châu, Trung Quốc. Anh ta cũng từng làm ở Tây Phi và UAE. Anh ta từng làm trợ lý cho tôi ở đội U19 VN và sau đó giúp đội tuyển nữ. Anh ta cũng từng làm việc với huấn luyện viên Park Hang-seo.

Người còn lại cũng từng làm việc với tôi ở PVF. Ông ấy là người Morocco. Vai trò của ông ấy rất quan trọng trong những đợt tập trung, giúp truyền đạt triết lý và phong cách của tôi tới cầu thủ. Cũng có nhiều người Việt Nam trong ban huấn luyện . Điều này tương tự với hồi tôi ở Nhật. Đa số là những người tôi quen từ hồi ở PVF. Đây là một lợi thế với tôi.

XEM THÊM: Vì sao Việt Nam không thể sa thải HLV Troussier ngay bây giờ? Chi tiết phí bồi thường hợp đồng